Là con cái
Cũng chẳng là con cái
Là con ta
Cũng chẳng phải con ta
Những đứa trẻ cả trai lẫn gái
Chúng là con của khát vọng sâu xa.
Bởi do ta mà chúng được sinh ra
Nhưng chẳng phải tự tay ta tạo dựng
Dù cho chúng sống bên ta trong những
Tháng năm dài nhưng chẳng thuộc về ta.
Ta cho chúng tình yêu thương cao cả
Nhưng tư duy ta phải giữ lại mình
Bởi chúng có những riêng tư suy tưởng
Cho tư duy
Bất khả !
Chỉ cho tình.
Ta dung dưỡng xác thân này của chúng
Nhưng tâm hồn thì chẳng thể dưỡng dung
Bởi tâm chúng ngụ ở nơi xa thẳm
Bến tương lai ta nào biết dù mơ !
Ta có thể ép mình chìu con cái
Nhưng chớ bao giờ buộc chúng phải như ta
Bởi dòng đời chẳng bao giờ chảy ngược
Chẳng bao giờ lưu luyến với ngày qua.
Con cái ta là những mũi tên sống động
Từ cánh cung là chính bản thân ta
NGƯỜI XẠ TIỄN nhắm vào nơi vô tận
Giương cánh cung bằng sức mạnh vô biên
Những mũi tên lao nhanh trên đường tiễn
Và bay xa theo ước định của NGƯỜI.
Hãy hân hoan trong tay NGƯỜI XẠ TIỄN
NGƯỜI yêu thương mũi tên nhọn bắn đi
Nhưng NGƯỜI cũng vẫn yêu thương không kém
Cánh cung bền,vững chắc dười tay NGƯỜI.
(Bản dịch của Yên Hồng)